Chúng tôi nhận được tin bố chồng tôi bị chẩn đoán mắc bệnh nan y, nên vợ chồng tôi quyết định về nhà bố mẹ chồng. Bố chồng tôi vốn là một người đàn ông ích kỷ, suốt ngày chỉ biết cờ bạc và theo đuổi phụ nữ, nên ông ấy đã xa lánh chồng tôi. Vừa thấy chúng tôi, ông ấy đã khóc lóc năn nỉ tôi đứng ra bảo lãnh chi phí chữa bệnh tốn kém. Thấy bố chồng trông mệt mỏi, tôi đã thuyết phục chồng mình ký tên làm người bảo lãnh. Tôi nào ngờ hợp đồng đã bị bố chồng tôi gian lận... Chồng tôi bị bắt làm người bảo lãnh cho một khoản nợ mà anh ấy không hề hay biết, và trong lúc tôi còn đang hoang mang, bố chồng tôi đã đe dọa tôi rằng: "Nếu mày không muốn chồng mày phải gánh nợ thì tốt nhất là mày nên lo cho tao đi."